Đổi Server Nếu Không Load Được:
SV #1 SV #2

Cave nhật bản địt anh tây chim to được nhiều tiền

Cave nhật bản địt anh tây chim to được nhiều tiền địt nhau với con cặc to dài lồn em vừa sướng lại vừa hơi đau, nhưng được nhiều tiền thì là em sướng rồi. Bác bảo vệ bán tín bán nghi, vừa rồi cậu thanh niên này tự mình lái chiếc xe đẹp ơi là đẹp, đỗ vài đỏ mới vào được ô trống ở đối diện công ty, bác quan sát từ nãy đến giờ. Thêm nữa, nhìn khuôn mặt cậu ta trắng như công tử Bạc Liêu, quần áo bác chẳng biết là cái giống gì nhưng nhìn khác rất nhiều so với các nhân viên ở đây, trông giống kiểu ăn mặc của Mr Đờm, ông vua nhạc Việt. Giờ cậu ta nói là đến đây phỏng vấn xin việc, tin được không ta:

– “Cậu đến đây phỏng vấn?”, bác bảo vệ trợn mắt hỏi.

Mạnh gật đầu xác nhận, thực ra Mạnh chưa hiểu được vì sao bác bảo vệ lại ngạc nhiên như vậy, không lẽ áo cậu bị rách chỗ nào. Ngó một hồi xuống bản thân mình, không tìm thấy cái lỗ nào Mạnh mới tự tin nói tiếp:

– Vâng, cháu đến đây phỏng vấn. Công ty có đăng tuyển người trên mạng mà.

Theo như bác Chỉnh được biết thì công ty cũng có kế hoạch tuyển dụng nhân sự nhưng hôm nay không phải là lịch phỏng vấn. Phải sang đầu tuần sau cơ. Nếu như người đứng trước mặt bác Chỉnh là một người bình thường như kiểu ngu nga ngu ngơ sinh viên mới ra trường thì bác cũng cản lại nói chưa đến ngày phỏng vấn. Nhưng rõ ràng người thanh niên đang đứng trước mặt bác đây không bình thường chút nào. Từ khi bác về hưu đến nay đã được 3 năm rồi, 3 năm làm việc ở công ty này bác đã từng nhìn thấy biết bao nhiêu là ứng viên, nhưng chưa từng thấy một ứng viên nào như thế này. Nghi ngờ đây là người nhà Giám đốc muốn thử xem thái độ làm việc của bác thế nào. Ấy thế nên bác lễ phép mời Mạnh lên trên:

– Mời cậu vào trong, vào chỗ lễ tân để được hướng dẫn.

Nở một nụ cười tươi rón, Mạnh gật đầu:

– Cảm ơn bác.

Nói xong Mạnh bước lên mấy cái bậc thềm dẫn lối vào công ty. Dừng một chút trước cánh cửa kính, mạnh nhìn ảnh mình in trong cửa kính, nhưng chưa kịp nhìn cho kỹ thì hai cánh cửa đã tự động chạy về hai bên, à thì ra là cửa tự động, cứ thấy bóng người là mở ra. Tài thế cơ chứ.

Mạnh bước vào trong tầng 1 của công ty. Mặc dù diện tích không lớn, chưa bằng một nửa cái tầng 1 ở biệt thự nhà cậu, nhưng một điều làm cậu vô cùng phấn khích. Mạnh há hốc mồm, mắt mở căng đét, một chút nước bọt chảy ra khóe mắt giống như là kẻ chết đói nhìn thấy cục thịt luộc nóng hổi. Trên các bức tường, rất nhiều tranh ảnh chụp nghệ thuật, là các cô người mẫu nội y đủ các tư thế, từ nằm, đứng, ngồi, ngửa, dạng chân, ưỡn ngực. Các khuôn hình tập trung vào các loại đồ lót đủ mầu, đủ dạng mà các cô đang mặc trên người. Mạnh chú ý đến đồ lót thì ít mà cố gắng tưởng tượng xem hình thù những bộ phận mà đồ lót ấy đang che đậy nó như thế nào.

Chưa hết đâu, Mạnh như lạc vào xứ sở thần tiên, bởi ngoài các ảnh người mẫu treo trên tường, còn vô số các cô Ma mơ canh đặt rất nghệ thuật rải rác khắp tầng 1. Trên người mỗi cô đều diện các bộ đồ lót, xém chút nữa là Mạnh không kiềm chế được mà sờ vào lồn ma nơ canh rồi. Cũng may hắn vẫn là người có lý trí, bởi phía cuối cùng của phòng ngoài là một em lễ tân xinh đẹp mĩ miều đã đứng dậy từ nãy đến giờ, chờ người khách đẹp trai tiến đến.

– Xin hỏi, em có thể giúp gì được anh?

Mỗi lần thấy gái đẹp, tim mạnh lại đập một cách loạn nhịp, nhưng lạ một nỗi, tim đập mạnh nhưng miệng thì lại rảo hoạt hơn, đầu óc thông tuệ hơn mới tài chứ. Nhìn một lượt từ trên đầu xuống đến quá thân người một chút để đánh giá tổng thể, Mạnh không thể nhìn xuống thấp hơn vì phần lồn bên dưới của cô lễ tân bị cái bàn quầy che khuất mất rồi. Khuôn mặt tươi tắn, mái tóc dài buộc gọn ra đằng sau, làn da mặt trắng hồng vì phấn trang điểm, đôi môi mọng nước, hàm răng trắng lấp ló khá đều, một lúm đồng tiền nhỏ ở má bên phải, mép môi dưới là một nốt ruồi nhỏ xíu mầu nâu nhạt, nhảy lên nhảy xuống khi cô lễ tân mở miệng nói. Trong đầu Mạnh lúc này đang tưởng tượng ra cái miệng mọng đính kèm nốt ruồi này mà mút buồi mình thì chắc chỉ vài cái tọng họng là xuất tinh rồi.